Tin tức Tần vương thế tử phi sắp sinh, rất nhanh lan truyền khắp cung.

Mọi người đầu tiên là cả kinh, sau đó có vài phần hâm mộ, mệnh phụ có thể ở trong hoàng cung sinh hạ hài tử, chỉ có một mình Tần vương thế tử phi.

Lúc này, hoàng đế vẫn chưa tỉnh, thái hậu vô lực, hoàng tử tổn thất hầu như không còn, tôn thất huân quý kinh hoảng chưa ổn định.

Đương nhiên không có ai dám nói Tần vương thế tử phi sinh sản ở hoàng cung là không hợp lý hợp tình, càng không có ai dám ra ý kiến đưa Tần vương thế tử phi ra ngoài cung.

Hiện giờ người có thể xử lý giải quyết hậu quả là Vĩnh Ninh hầu, ai không biết Tần vương thế tử phi là tôn nữ duy nhất của Vĩnh Ninh hầu? Là bảo bối trong tay Khương nhị gia?

Chỉ có nhân tài không sợ chết mới dám nói.

Bọn họ sống qua cung biến cũng không dễ dàng, đối mặt với Khương gia có ân với bệ hạ, ai dám nói bậy.

Vĩnh Ninh hầu nghe được tin tức, sai thủ hạ an bài giải quyết hậu quả, còn hắn chạy đến bên ngoài cung điện mà Khương Lộ Dao đang sinh sản, đi tới đi lui, lẽ ra Dao Dao còn một tháng nữa mới có thể sinh, lúc này sinh sản, đối với cơ thể mẫu thân cùng hài tử đều có nguy hiểm.

Một khi Dao Dao chịu không nổi cửa này, lão nhị cùng A Trạch hồi kinh, Vĩnh Ninh hầu biết ăn nói thế nào với bọn họ?

Hơn nữa bọn họ sẽ điên.

Khương Lộ Dao kêu la đau đớn khiến người nghe mà đáy lòng tê dại, một trận cao hơn một trận, Vĩnh Ninh hầu càng lo lắng, hơn nữa máu loãng liên tục đưa ra, cùng với bà mụ luôn mang sắc mặt thận trọng, thật sự khiến Vĩnh Ninh hầu không thể an tâm.

– Dao Dao…

Vĩnh Ninh hầu bực bội gãi đầu, ngươi nhất định phải chịu đựng.

Đau, rất đau, Khương Lộ Dao chưa từng trải qua cơn đau liên miên không dứt như thế này.

Nàng còn cho rằng, nàng là nữ hán tử, có thể nhẫn được, ai ngờ nàng cũng không khác gì các nữ tử tầm thường khác, cơn đau tra tấn, thống khổ bất kham.

Nếu ở hiện đại còn có thể dùng thuốc giảm đau hoặc tiêm thuốc sinh không đau, hiện giờ ở cổ đại cái gì cũng không có.

Khương Lộ Dao trán đầy mồ hôi rơi tí tách như giọt mưa, tóc dính nhớp.

– Đau, ta đau quá.

Tiêu Chước Hoa cũng gấp đến độ xoay quanh, tuy nàng là mẫu thân của hai đứa nhỏ, nhưng không biết làm bà mụ:

– Tổ mẫu, làm sao bây giờ?

Gia Mẫn quận chúa cả đời vô tử, sao nàng biết làm gì?

– Đừng vội, nghe thử xem bà mụ nói như thế nào.

Gia Mẫn quận chúa cố gắng bình tĩnh, bắt lấy bà mụ hỏi:

– Tôn nữ của ta như thế nào?

Bà mụ được nội thị dẫn từ ngoài cung vào, trong cung từ lâu đã không có cung phi sinh sản, tuy chộp được bà mụ từng đỡ sinh cho phú quý nhân gia, chỉ là lần này lại là người hoàng gia.

Nghe các cung nữ nói sản phụ là thế tử phi, bà mụ đang ở trong hoàng cung, luôn nơm nớp lo sợ, một khi thế tử phi có gì tốt xấu, mạng của bọn họ nhất định khó giữ.

Dù các bà mụ có kinh nghiệm phong phú, lúc này cũng không dùng được, thái độ hoảng loạn không thua gì Gia Mẫn quận chúa.

– Nói đi, tôn nữ của ta như thế nào?

Gia Mẫn quận chúa bị tiếng la đau đớn của Khương Lộ Dao làm tâm phiền ý loạn.

Tuy Gia Mẫn quận chúa có Tiêu Chước Hoa cùng nhị phu nhân vô cùng hiếu thuận, nhưng người Gia Mẫn quận chúa đau nhất vẫn là Khương Lộ Dao, vẫn luôn coi Khương Lộ Dao như người thân cận nhất mà đối đãi.

Một khi tôn nữ có gì tốt xấu, Gia Mẫn quận chúa nhất định không chịu nổi đả kích như vậy.

Bà mụ xoa xoa mồ hôi trên trán:

– Mới vừa rồi dân phụ sờ soạng thai vị của thế tử phi, hết thảy đều rất bình thường, nhưng lại sinh sản không được, dân phụ cũng không biết sao lại như vậy…

Nói xong, bà mụ bùm một tiếng quỳ gối trước mặt Gia Mẫn quận chúa, dập đầu nói:

– Dân phụ đã tận lực, sinh không được có lẽ là…Không tốt.

– Không còn biện pháp nào khác?

– Dược trợ sản không dám cho thế tử phi dùng loạn, dân phụ thật sự không nghĩ ra biện pháp nào khác. Cầu xin quận chúa nương nương tha mạng cho dân phụ.

Bà đỡ dập đầu bang bang, chỉ cầu Gia Mẫn quận chúa xem trời cao có đức hiếu sinh, tha thứ các nàng vô năng.

– Dao Dao.

Gia Mẫn quận chúa nước mắt rơi xuống, gục ngã:

– Làm sao bây giờ? Tổ mẫu nên làm thế nào giúp ngươi? Nếu tổ mẫu có thể thay ngươi chịu đau đớn, thật tốt biết bao.

– Dao Dao…Tổ mẫu nên làm cái gì bây giờ?

Gia Mẫn quận chúa cường ngạnh cả đời, lúc này mới biết có một số chuyện Gia Mẫn quận chúa không có cách nào, tranh nổi ông trời.

Tuy Tiêu Chước Hoa không có kỹ thuật đỡ đẻ, nhưng nàng tinh thông y thuật, sai người nấu chén thuốc, đút cho Khương Lộ Dao uống.

– Dao Dao, ngươi phải bảo trì thể lực, chờ phía dưới mở rộng, nhất định có thể sinh hạ, gắng nhịn một chút.

Khương Lộ Dao đau đến nổi cái gì cũng không ăn uống nổi, chén thuốc căn bản nuốt không được.

– Đau, đau a.

_______________________________________

Tần vương thế tử phi khó sinh, tin tức này chỉ lưu truyền trong hoàng cung, có rất nhiều người nghị luận Tần vương thế tử phi không chịu nổi tôn quý trong cung mới có thể khó sinh.

Khương Lộ Kỳ đối với những lời nghị luận này luôn tin tưởng không nghi ngờ, nghĩ thầm nhất định là Khương Lộ Dao muốn được ưu việt, mới một hai phải sinh sản trong hoàng cung, lúc này hay rồi, diễn hay lắm.

Khương Lộ Kỳ ngăn chặn cao hứng trong lòng, lau nước mắt khuyên thái hậu nghĩ thoáng một chút, đồng thời vì Khương Lộ Dao rớt vài giọt nước mắt.

Nàng nghe nói hoàng thượng muốn Triệu Đạc Trạch quá kế cho Yến Thân vương làm nhi tử nối dòng, nếu chịu đựng qua ải sinh sản này, chẳng phải Khương Lộ Dao so với kiếp trước còn phong cảnh hơn?

Yến Thân vương thế tử phi, toàn bộ Đại Minh triều chỉ có một Thân vương thế tử phi!

Dựa vào cái gì Khương Lộ Dao có thể có được địa vị cao thượng?

Càng khiến Khương Lộ Kỳ tức giận bất bình là không chỉ Vĩnh Ninh hầu cứu giá ghi công, Triệu Đạc Trạch ở Giang Nam làm việc cũng không tồi.

Khương Lộ Dao ở trong cung biến cũng cống hiến không ít, nghe nói nếu không phải nàng lập tức quyết đoán giành được cửa thành, bảo hộ kinh thành, không biết lúc này kinh thành sẽ loạn thành cái dạng gì đâu.

Khương Lộ Kỳ nghe người khác khen ngợi Khương Lộ Dao, trong lòng nàng càng bất mãn, Khương Lộ Dao chỉ có vận khí tốt mà thôi.

Nếu không phải nàng bị Khương Lộ Dao ném ra, người lập hạ công lớn hẳn là nàng…là Khương Lộ Kỳ.

Nếu nàng có thể gặp được thái giám tổng quản đi điều binh, nàng làm nhất định còn tốt hơn Khương Lộ Dao.

Khương Lộ Kỳ không muốn Khương Lộ Dao làm Thân vương thế tử phi.

– Thái hậu nương nương, hay là để thần phụ đi xem thế tử phi?

Tần vương phi mở miệng lên tiếng, ngoài dự kiến của mọi người:

– Thần phụ hiểu chút y thuật, có lẽ có thể giúp đỡ thế tử phi.

Thái hậu nhìn Tần vương phi thật lâu:

– Ngươi có thể cứu tức phụ của A Trạch?

– Nàng cũng là nhi tức của thần phụ, thần phụ sẽ dốc hết toàn lực.

– Được.

Thái hậu gật đầu nói:

– Người tới, dẫn Tần vương phi đi gặp tức phụ của A Trạch, nếu Tần vương phi có thể giúp thế tử phi chuyển nguy thành an, ai gia sẽ trọng thưởng, hoàng thượng cũng sẽ nhớ Tần vương phi thiện tâm.

– Không dám, thần phụ cũng không biết có thể giúp đỡ hay không, thần phụ không dám cầu hoàng thượng cùng nương nương ban thưởng, tức phụ của A Trạch chính là nhi tức của thần phụ, thần phụ hỗ trợ là thiên kinh địa nghĩa.

– Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, cứu thế tử phi mới là chuyện quan trọng.

– Dạ.

Tần vương phi phúc lễ, xoay người ra khỏi Từ Ninh Cung, Khương Lộ Kỳ há to miệng, sao Tần vương phi có thể cứu Khương Lộ Dao? Mặt trời mọc hướng tây sao?

Thái hậu chậm rãi nhắm mắt, thở dài:

– Khó trách nàng có thể ở vương phủ hô mưa gọi gió nhiều năm như vậy, ở thời điểm mấu chốt…đầu óc quả nhiên rõ ràng.

– Nương nương…

– Ngươi kém nàng rất xa.

Thái hậu nói:

– Nói như thế nào thì ngươi cũng coi như cứu ai gia, ai gia sẽ không quên ngươi, ai gia nói thẳng với ngươi, ai gia có thể giúp ngươi chỉ là hữu hạn, trong lòng hoàng thượng cũng oán hận ai gia, cho dù ai gia có thể giữ được tánh mạng của ngươi, cũng không có khả năng bảo hộ ngươi cả đời vinh hoa phú quý.

Khương Lộ Kỳ có vẻ khẩn trương:

– Thần phụ chưa từng nghĩ sẽ phản bội bệ hạ.

– Ngươi nói lời này với ai gia cũng vô dụng, không bằng ngẫm lại nên làm như thế nào giải thích với Tiêu đại nhân, chuyện ở Giang Nam tiến hành rất thuận lợi, hoàng thượng sẽ không để A Trạch cùng Tiêu đại nhân lưu lại Giang Nam quá lâu. Quá lâu, hoàng thượng sẽ không thể yên tâm. Tuy ai gia là nữ nhân tôn quý nhất Đại Minh triều, cũng từng làm thái hậu nương nương ảnh hưởng triều cục, nhưng ai gia rõ ràng, ai gia có thể làm nữ nhân quý trọng nhất là vì nhi tử của ai gia làm hoàng đế. Không được hoàng đế tôn trọng, ai sẽ nghe lệnh ai gia?

Cho nên thái hậu chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Soái bị thiên đao vạn quả, trơ mắt nhìn lão Tần vương chết bất đắc kỳ tử, thái hậu trừ nói vài câu tuyệt tình ra, cái gì cũng không làm được.

Tuy hoàng đế hiếu thuận, nhưng cũng không muốn thái hậu nhúng tay vào chuyện triều chính, lúc hoàng đế mới đăng cơ, thái hậu có thể nói hai ba câu, từ lúc hoàng thượng ngồi yên ổn ngôi vị hoàng đế, thái hậu đã không thể nói, nếu thái hậu nói quá nhiều, hoàng thượng sẽ nhốt thái hậu ở Từ Ninh Cung hưởng phúc.

– Có lẽ hoàng thượng sẽ nể mặt ai gia, sẽ không truy cứu ngươi, Tiêu đại nhân đối với trận binh biến lần này sẽ như thế nào, ai gia cũng không nắm chắc, ai gia cũng không có khả năng mệnh lệnh hoàng thượng sủng thần Tiêu Duệ Hoa. Tần vương phi so với ngươi còn thông minh hơn nhiều, ít nhất nàng biết tìm chỗ dựa khác, Khương gia có phân lượng còn quan trọng hơn ai gia.

Thái hậu lộ ra thần sắc mệt mỏi, lẩm bẩm nói:

– Thái tử lợi dụng ai gia, thiết kế ai gia mở trận yến hội…Địa vị của ai gia ở trong lòng hoàng đế đã xuống dốc không phanh, nếu không phải ai gia là thân mẫu của hắn, có lẽ hoàng đế sẽ cho rằng ai gia cố ý hợp mưu cùng thái tử bức Quân thoái vị.

Nâng đỡ thái tử ốm yếu bước lên ngôi vị hoàng đế, trong tay thái hậu sẽ nắm được chút quyền lợi.

Chỉ là thái hậu thật sự bị thái tử cùng hoàng hậu lợi dụng, thái hậu không có tâm tư lật đổ hoàng đế, nâng đỡ tôn tử đăng cơ.

– Nghe ai gia khuyên một câu, ngươi đi tìm Vĩnh Ninh hầu, dù sao hắn cũng là tổ phụ của ngươi, nói vài câu ý hay, Vĩnh Ninh hầu phủ địa vị cao cả, trượng phu của ngươi sẽ không mạo hiểm đắc tội Vĩnh Ninh hầu mà xử trí ngươi.

– Thần phụ…

Khương Lộ Kỳ không dám đi, từ lúc nàng tính kế Tiêu Chước Hoa hầu hạ thái tử, nàng đã không dám đối mặt với tổ phụ Vĩnh Ninh hầu.

Thái hậu còn nghĩ Khương Lộ Kỳ cũng bị hoàng hậu lợi dụng, không thiếp xúc thân cận với hoàng hậu, nhất thời hồ đồ phụ thuộc vào hoàng hậu…

Nếu thái hậu biết tình hình cụ thể, chỉ sợ đã sớm đuổi Khương Lộ Kỳ đi, cũng sẽ không nói những lời này.

– Hoàng Thượng đã nói sẽ để A Trạch quá kế Yến Thân vương, A Trạch cùng Tần vương phi đã không còn xung đột, đương nhiên Tần vương phi sẽ tận tâm cứu tức phụ của A Trạch, không chỉ khiến nàng có được thanh danh từ ái, còn có thể được A Trạch cùng Vĩnh Ninh hầu cảm kích, tuy Triệu Đạc Dật là đích tử, nhưng hắn không xuất hiện ở kinh thành, cũng không xuất hiện ở cung biến, ai gia nghĩ chỉ sợ hắn cùng Dương môn quả phụ rời khỏi kinh thành, cho dù hắn trở về, địa vị thế tử chỉ sợ cũng…

– Chẳng lẽ Tần vương phi không ghen ghét thế tử gia thành Yến Thân vương thế tử?

– Ghen ghét thì có biện pháp gì? Nếu phản kháng không được, sao không nhận mệnh, thắng được một phân thiện duyên?

Thái hậu lắc đầu:

– Ngươi so với tức phụ của A Trạch còn kém xa, khác nhau một trời một vực.

Nói Khương Lộ Kỳ không bằng Khương Lộ Dao, còn khó chịu hơn giết chết Khương Lộ Kỳ.

Scroll Up