“Tới rồi, cậu gọi điện kêu chị Như ra đi.” Lộ Lộ quay đầu nhìn Phú Hào.
Phú Hào mở điện thoại ra, dường như đang đọc tin nhắn, hắn nhíu mày nói “Tiểu Như đang có hoạt động CLB, kêu chúng ta chờ ở căn tin.”
“Ờ.” Lộ Lộ nhàn hạ đáp, cô đối với mục đích tới trường này không quá mặn mà. Tự nhiên San San quá rảnh rỗi bắt cô xen vào chuyện người khác.
Lộ Lộ mang dáng vẻ xinh đẹp sắc sảo đi cùng với Phú Hào tuấn tú thư sinh chín chắn hiển nhiên thu hút rất nhiều ánh mắt của sinh viên trong trường, có vài người còn nhận ra Lộ Lộ làthầntượngMinh Nhạc Y mới nổi gần đây.
“Người kia không phải là Minh Nhạc Y sao? Không ngờ ngoài đời lại đẹp hơn trên tivi.”
“Oa, đúng là trường đại học M thật có tiếng, ngay cả mộtthầntượngnổi tiếng cũng bị thu hút.”
“Người bên cạnh Minh Nhạc Y là ai vậy? Không lẽ là bạn trai?”
“Đừng đoán bừa a, tôi nghe từ một nguồn tin bí mật nói Lộ Lộ quen toàn những nhân vật không tầm thường, ví như Đặng Hiểu Văn chẳng hạn.”
“Hừ, cũng chỉ là một bình hoa tầm thường thôi, được chút danh tiếng lại diễu võ giương oai.”
Tiếng xì xầm tốt có xấu có, nói là Lộ Lộ không để ý thì không phải, nhưng cô đã thích ứng chuyện này từ khi sự kiện Mỹ Lannữphụlàm ra, dù có tệ cỡ nào Lộ Lộ cũng sẽ tiếp nhận cả.
Đương nhiên Phú Hào sẽ không suy nghĩ thông thoáng như Lộ Lộ, hắn lo lắng nhìn cô, hắn cảm thấy tâm hồnnữsinh rất mỏng manh, gặp chuyện gì vượt quá tầm kiểm soát thì bị đả kích, hoảng sợ, rối loạn mà cắt tay tự tử. Nghĩ đến cảnhtượngnày, Phú Hào cảm thấy… ặc, tại sao mình suy nghĩ ngày càng giống phim truyền hình dài tập thế này.
“Rắc rối thật.” Lộ Lộ buồn bực nói, không hiểu tại sao cô cứ dính vào mấy chuyện phiền phức này.
Cổ họng có hơi khô rát, Lộ Lộ mua trà đóng chai tùy ý kiếm một chỗ ngồi chờ. Phú Hào thấy thế cũng tiến tới ngồi đối diện cô.
“Cảm giác cứ như người nổi tiếng vậy!” Lộ Lộ cảm thán.
“…” Phú Hào tự nhiên muốn nói, cậu không phải là người nổi tiếng thì là gì?
Từ đằng sau lưng Phú Hào, Lộ Lộ nhận ra một bóng người cực kì quen thuộc, gương mặt cô trở nên khó coi.
“Sao vậy?” Phú Hào cũng nhận ra chuyển biến trên khuôn mặt Lộ Lộ, quay đầu dang nhìn.
Ah… hắn đã quên mất Tà Uyển Như trước đây từng nói, căn tin đối diện còn có phòng y tế. Hẳn là Mạc Quân Nguyệt phát hiện ra bọn họ tới trường này.
Phú Hào thầm nghĩ trong bụng, giả vờ đi, đừng có tới đây quầy rầy bọn nhưng hiển nhiên mọi chuyện không thỏa lòng mong muốn của Phú Hào, tên Mạc Quân Nguyệt kia không biết xấu hổ đi tới bắt chuyện với Lộ Lộ.
“Lâu rồi không gặp em, Lộ Lộ!” Mạc Quân Nguyệt mỉm cười bắn mị nhãn khắp nơi, nhữngnữsinh gần đó thấy được không khỏi đỏ mặt cùng si mê.
Nếu tên này không phải Mạc Quân Nguyệt thì Lộ Lộ hẳn cũng ngây ngốc một phen, nhưng hắn đã làm ra loại chuyện bại hoại cỡ nào, còn dám đe dọa cả cô, sao Lộ Lộ có thể động tâm với loại nam nhân này?
“Đúng là lâu rồi không gặp.” Lộ Lộ dùng giọng nói chế giễu, quả nhiên tên này vẫn y như cũ, hoàn toàn không thay đổi, cứ mãi là một nam chủ t*ng trùng lên não gặpnữnhân là động dục. Dù Lộ Lộ có dùng hết tất cả từ ngữ khó nghe phỉ báng hắn cũng không đủ.
Gương mặt Mạc Quân Nguyệt hơi cứng ngắc, trong lòng bỗng cảm thấy chua xót. Tại sao Quan Thượng Phong cũng dính tới chuyện kia, nhưng Lộ Lộ lại ghét hắn hơn Quan Thượng Phong chứ?
“Làm ơn tránh xa tôi ra một chút, tôi không muốn ngày mai lại có tin đồn thất thiệt dính dáng tới anh đâu.” Lộ Lộ liếc mắt nhìn Mạc Quân Nguyệt, cô hiện tại cũng lười đắc tội hay không đắc tội với nam chủ, trực tiếp cự tuyệt là ổn nhất.
Lộ Lộ cũng không tin cái định luậtnữphụvăn tráo đổi tình cảm trong tiểu thuyết đâu.
“Em thật lạnh lùng quá đó Lộ Lộ.” Mạc Quân Nguyệt ủy khuất nói, vẻ mặt cực kì đáng thương như vừa bị chồng ruồng bỏ.
Ọe…
Lộ Lộ cần xô để nôn.
“Ngươi tránh xa Lộ Lộ ra, cô ấy đã không thích anh đừng làm trò nữa.” Phú Hào lúc này cũng lên tiếng, hắn không có gì bằng Mạc Quân Nguyệt, từ ngoại hình tới tài năng, nhưng ít nhất Phú Hào vẫn chưa làm tổn thương Lộ Lộ, hắn sẽ bảo vệ cô.
“Ồ? Cậu là gì của Lộ Lộ? Bạn trai chắc?” Mạc Quân Nguyệt tuy biết Phú Hào đã có Tà Uyển Như, nhưng chỉ cần nhìn qua cũng biết Phú Hào có tình cảm khác với Lộ Lộ. Không biết ai là kẻ đáng ghê tởm hơn?
“Anh nói nhảm gì vậy? Cậu ta là bạn tôi, mà dù sao cũng không cần anh bận tâm.” Lộ Lộ nhíu mày, tâm tình cực kì tồi tệ. Chỉ cần hít thở chung bầu không khí với Mạc Quân Nguyệt đã là thử thách lớn đối với cô.
Dường như hận thù của Phan Lộ Lộ nguyên tác xen lẫn với ấm ức của cô đã tạo một ác cảm lớn với nam chủ Mạc Quân Nguyệt này.
Mạc Quân Nguyệt hơi bất ngờ, Lộ Lộ tự nhiên lại nói giúp cho nam sinh xấu xí này, cô chưa từng đối xử với hắn như vậy.
“Lại là bạn? Xem ra em có thật nhiều bạn, Quan Thượng Phong, Đặng Hiểu Văn, Bạo Lăng Đằng, còn có ĐặngThầnnữa. Em thật khiến tôi mở rộng tầm mắt a.”
“Ý anh là sao?” Lộ Lộ kìm chế tức giận muốn lật tung bàn, cái giọng điệu đó chẳng khác nào nói cô có rất nhiều ‘bạn’ tình, Mạc Quân Nguyệt lại cố tình sỉ nhục cô.
‘Ách’ Mạc Quân Nguyệt sững người, tại sao hắn lại nói như vậy chứ? Không phải nói vậy càng khiến Lộ Lộ ghét hắn hơn sao?
“Thầy Nguyệt, sao thầy lại đứng ngoài này?”
Mộtnữsinh tiến tới ôm lấy cánh tay của Mạc Quân Nguyệt, bộ dạng nũng nịu cực kì thân thiết.
Lộ Lộ đang tức giận cũng bừng tỉnh, nhếch môi nhìn Mạc Quân Nguyệt cười lạnh. Quả nhiên thói quen khó dời, tính cách khó bỏ, Mạc Quân Nguyệt cuối cùng vẫn là nam nhân thích đùa giỡn, qua lại mờ ám vớinữnhân khác, ngoài ‘xếp hình’ thì chẳng còn gì khác.
“Ai nha, đây không phải là Minh Nhạc Y nổi tiếng gần đây sao? Đừng nói là thầy thích thượng những cô gái lẳng lơ như cô ta a, mới 18 tuổi đầu mà đã ăn chơi như vậy, thật đáng xấu hổ.” Ngộ Ái mỉm cười ngây ngô, đôi mắt long lanh xinh đẹp hoàn toàn trái ngược với lời nói cay nghiệt của cô.