Dịch: Lãng Nhân Môn

***

Nam Sơn vào nhà Nam Linh không lâu thì Trang Diệu Y cũng tới.

Trong nhà Nam Linh bài trí rất phù hợp với không khí tiệc tùng, hoa tươi, macaron, champagne, bóng bay… đều đủ cả.

Thấy Nam Sơn đến, Nam Linh chạy ào ra đón rồi ôm chầm lấy cô:

– Nửa năm không gặp được em rồi.

Nam Sơn cười nói:

– Em bận làm việc mà. Hôm nay A Linh xinh quá.

Cô nhìn Nam Linh rồi nói:

– Ngày mai chị làm cô dâu thì nhất định sẽ làm chú rể sửng sốt cho xem.

– Ha ha, nói ngọt lắm.

Nam Linh nhìn về phía sofa sau lưng mình:

– Tám giờ thì bữa tiệc bắt đầu, em ngồi sofa chút nhé, bên đó đều là bạn của chị em mình cả.

Nam Sơn gật đầu rồi tìm chỗ ngồi xuống.

Mỗi năm khi cô về ăn tết thì bạn bè đều tụ tập với nhau, tất cả đều là người quen nên chơi chung cũng không gượng gạo.

Thấy Nam Sơn đến, cô nàng bạn tốt có biệt danh Mận Nhỏ đã cười trêu:

– A Linh chỉ lớn hơn Nam Sơn mấy tháng mà mai đã lấy chồng rồi. Có khi chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ được uống rượu mừng

của Nam Sơn ấy chứ.

Nam Sơn cười:

– Còn sớm mà.

– Không sớm đâu.

Trang Diệu Y đứng dựa vào sofa nói:

– Hôm qua mình gặp bạn trai của Nam Sơn rồi, đẹp trai mà lịch sự lắm.

– Thật á?

Mận Nhỏ hiếu kì:

– Có ảnh không?

Nam Sơn tươi cười:

– Ngày mai anh ấy sẽ đến tham dự tiệc cưới của chị họ cùng mình, lúc đó rồi các cậu gặp cũng không muộn.

Mận Nhỏ hóng hớt:

– Giấu kín ghê, lúc trước nói chuyện phiếm với nhau có thấy cậu nhắc đến đâu.

– Thì bọn mình mới xác định ít lâu mà.

– Mới xác định ít lâu mà đã đưa về gặp ba mẹ rồi á, đúng là chân ái.

Mận Nhỏ xoa cằm tỏ vẻ lời ta đây chính là chân tướng.

Trang Diệu Y nói tiếp:

– Bạn trai Nam Sơn còn là giảng viên đại học đấy nhé.

– Ồ.

Mận Nhỏ đáp nhưng chẳng để ý lắm mà nói sang chuyện khác với Nam Sơn.

Mận Nhỏ không biết có phải mình gặp ảo giác không mà cứ thấy giọng điệu của Trang Diệu Y quai quái.

Cô cũng không muốn nghe người khác tọc mạch chuyện nhà của bạn bè mình.

Có lẽ người ta không muốn nói mà người khác cứ nói bô bô ra thì thiếu tôn trọng biết mấy.

Trang Diệu Y thấy không ai tiếp lời mình thì cũng chán, bèn chạy ra khu đồ uống cầm một ly Champagne uống một mình.

Tiệc chia tay cuộc sống độc thân bắt đầu vào 8h đúng. Nam Linh chỉ mời bạn bè thân thiết từ nhỏ đến lớn và đồng nghiệp có

quan hệ tốt tới tham gia.

Dù có nhiều người không quen nhau lắm, nhưng mọi người vẫn nhanh chóng hòa mình vào bầu không khí náo nhiệt, nói chuyện,

ca hát, chơi trò chơi, ăn đồ ngon… rất là vui vẻ.

Nam Linh tổ chức tiệc rất có tâm, cô sắp xếp rất nhiều những hoạt động thú vị cho mọi người.

Trong buổi tiệc, Trang Diệu Y đề xuất chơi trò thử thách tình yêu xem bạn trai của ai yêu bạn gái hơn.

Vì ngày mai Nam Linh kết hôn nên được miễn trò này.

– Nói nghe thử đi?

Không khí đang hào hứng, có người thích thú ngay.

Trang Diệu Y chớp mắt rồi nói:

– Lần trước mình xem thấy có một tin tức thế này, có hai vợ chồng giả vờ trúng thưởng, sau đó đánh nhau vì chia tiền không đều.

Cô dừng một chút rồi nói tiếp:

– Tí nữa bọn mình ngồi quây tròn với nhau rồi quay chai rượu. Chai chỉ vào ai thì người đó gọi cho bạn trai mình, hỏi xem nếu hai

người cùng mua xổ số mà trúng thưởng thì chia thế nào nhé?

Một cô nàng mặc váy hoa trắng uống một hơi cạn sạch Champagne trong ly rồi quệt miệng nói:

– Chơi thì chơi, ai sợ ai! Mình không tin đám mấy lão ấy dám ôm tiền một mình!

Mọi người dọn hết đồ đạc trên bàn ăn sang một bên rồi ngồi quây tròn lại, hào hứng bắt đầu chơi.

Để nghe rõ tiếng nói trong điện thoại nên Nam Linh tắt nhạc đi. Khi chơi trò này, mọi người đều phải giữ im lặng.

Nam Linh làm người quay chai, vòng đầu tiên, chai rượu quay tới cô nàng váy trắng.

Cô quả quyết gọi điện đi rồi hỏi:

– A Lam này, em hỏi nhé, nếu hai chúng ta mua xổ số mà trúng một trăm vạn thì anh muốn chia thế nào?

Một giọng nam thanh thanh vang lên trong điện thoại:

– Ồ hay quá, địa vị trong gia đình tăng lên rồi, anh mà cũng có quyền đưa ra quyết định cơ à?

Anh cười rồi nói:

– Cứ chọn phương án nào mà em hài lòng nhất đi.

Cô nàng váy dài cười sang sảng:

– Em cho câu trả lời của anh max điểm. Đang bận tí, cúp trước nha.

Nói xong, cô cúp máy cái rụp rồi nhún vai hỏi:

– Mấy cậu có vừa lòng với câu trả lời của bạn trai mình không nào?

– Thử nghiệm thành công, Lý Tĩnh à, làm thế nào cưa được anh người yêu tốt thế, dạy mình với đi.

Bây giờ Nam Sơn mới biết được tên của cô ấy.

Lý Tĩnh nói:

– Tui dùng mị lực nhân cách đốn hạ ổng đó.

– Tiếp theo.

Người tiếp theo bị chỉ là Mận Nhỏ. Bạn trai cô trả lời tương đối bình thường theo khuôn phép: Mua nhà kết hôn.

Một lúc sau, bình rượu chỉ về phía Trang Diệu Y. Trang Diệu Y mỉm cười gọi điện, phải tranh thủ cơ hội show ân ái này mới được.

Cô hỏi Kim Duyệt câu hỏi kia:

– Anh sẽ chia thế nào?

Kim Duyệt hỏi lại:

– Em đi tham gia tiệc tối của Nam Linh cơ mà? Không phải là đang chơi trò gì đó chứ?

– Không, em đang hóng gió ở ban công đây.

Trang Diệu Y nhìn bạn bè bên cạnh rồi cười nói:

– Anh nghe xem trong điện thoại có ồn ào không? Không có đúng không?

Kim Duyệt thấy cũng có lý, bèn hỏi:

– Em có trúng thưởng thật không? Anh nhớ lần trước chúng ta ham vui đi mua một cái vé số, đang để ở chỗ em đấy.

– Làm gì mà may thế được, em hỏi giả thiết thôi mà.

Trang Diệu Y hơi bất nhẫn.

Kim Duyệt lại thấy mình đã tìm ra chân tướng, bởi vì Trang Diệu Y đâu phải người thích mơ hão.

Giờ cũng không phải là lúc nói lời ngon tiếng ngọt, Kim Duyệt suy nghĩ rồi bảo:

– Bao giờ lĩnh thưởng xong thì chia đôi, hai người hai phần bằng nhau là được.

Câu trả lời này không ngọt ngào như Trang Diệu Y tưởng, nó cứng nhắc đến độ tầm thường.

Thấy Kim Duyệt không phối hợp với mình, mục đích show ân ái không đạt được, Trang Diệu Y đang định cúp máy.

Ai ngờ Kim Duyệt lại nói tiếp:

– Honey à, em đừng nghĩ đến chuyện tham lam nuốt hết phần thưởng đó.

Kim Duyệt cứ nghĩ tới thú vui tao nhã mua hàng xa xỉ của Trang Diệu Y là lại lo lắng.

Trang Diệu Y bực mình mắng ầm lên:

– Đồ ngu nhà anh, bà đang chơi trò chơi mà!

Mọi người:…

Thấy vậy, Nam Linh khuyên nhủ:

– Diệu Y à, chơi trò chơi thôi mà, đừng coi là thật không lại ảnh hưởng đến tình cảm thì không tốt đâu.

Trang Diệu Y phẩy tay quạt gió, nhìn thôi cũng biết là tức điên cả người.

– Ừa, mình biết mà.

Cô đáp khô khốc.

Sau mấy vòng chơi, cuối cùng cũng đến lượt Nam Sơn.

Trang Diệu Y ngồi một bên, cô ta muốn chống mắt lên xem tên Cố Thăng lái xe Q/Q kia sẽ đáp thế nào.

Nam Sơn không lằng nhằng mà hỏi thẳng vào vấn đề luôn. Hai tay cô ướt đẫm mồ hôi, chỉ sợ Cố Thăng nói hớ để lộ thân phận

của mình.

– Vấn đề này không thành lập giữa hai đứa mình nha.

Cố Thăng cười đáp.

Trang Diệu Y uống một ngụm Champagne, nghĩ bụng: Tên Cố Thăng này biết mình biết người đó, hắn cũng biết hắn và Nam Sơn

không ăn may trúng được một trăm vạn cơ à?

Cả đời cam chịu lái cái xe Q/Q rách kia đi!

– Coi như mình rơi vào thế giới khác đi, trả lời nhanh em xem nào.

Nam Sơn nhìn màn hình rồi nói.

Cố Thăng nói mà không cần nghĩ:

– Đừng nói trúng một trăm vạn, một ngàn vạn anh cũng cho em hết. Tiền không quan trọng, em vui vẻ mới là quan trọng nhất.

Nam Sơn cực kì vừa lòng với câu trả lời của anh, cô cũng biết rõ những gì anh nói đều là thật cả. Cô bảo:

– Thực ra bọn em đang chơi thử thách tình yêu đấy, em cúp trước nha.

– Tui cho đáp án này max điểm!

Mận Nhỏ đập bàn.

Lý Tĩnh tán thành:

– Đây mới là đáp án tiêu chuẩn này, ngày mai nhất định phải gặp bạn trai của Nam Sơn trong lễ cưới A Linh mới được.

Thấy các cô đều khen Cố Thăng nói ngọt, Trang Diệu Y khó chịu lắm:

– Ai mà chẳng biết nói ngọt cơ chứ?

Mọi người nhìn cô ta:… cơ mà bạn trai cô còn không chịu nói ngọt cho cô nghe kìa.

Song sợ cô ta kích động nên không ai nói gì thêm mà cùng chơi tiếp.

Có lẽ Kim Duyệt cũng biết mình có lỗi, bèn gọi lại cho Trang Diệu Y.

Trang Diệu Y cúp mấy lần rồi mới nghe máy. Cô ta đi ra ban công để nói chuyện nhân sinh với gã.

– Honey à, anh sai rồi.

Kim Duyệt nhận lỗi ngay:

– Gần đây chẳng phải hai ta định kết hôn sao, anh mua được nhà nhưng trang hoàng thì tốn tiền lắm. Lúc em nói đến tiền, ma

xui quỷ khiến thế nào mà anh lại nghĩ ngay đến việc lấy nó để trang hoàng nhà cửa ấy.

Trang Diệu Y hừ lạnh:

– Ban nãy em mở loa ngoài gọi điện đấy, người ta nghe thấy hết rồi. Bạn trai người ta đều nói rõ là hay, chỉ có anh so đo từng tí

tiền một!

Kim Duyệt an ủi:

– Anh biết em tủi thân rồi, anh lập công chuộc tội có được không?

– Lập công chuộc tội thế nào?

Trang Diệu Y cứ nghĩ gã sẽ mua túi xách cho mình:

– Anh nhờ bạn bè điều tra biển số chiếc xe của Cố Thăng, phát hiện ra nó là xe cho thuê của một hãng xe ở thành phố N, hơn

nữa còn là loại xe rẻ nhất của hãng đó cơ.

Đúng là tin tốt!

Trang Diệu Y cười sung sướng:

– Không ngờ tên Cố Thăng này đi thuê xe thật.

Cô ta suy đoán:

– Có khi thân phận giảng viên đại học của anh ta cũng là giả ấy chứ, Nam Sơn bị anh ta lừa gạt cũng không biết chừng.

– Hay là anh đi thăm dò xem anh ta có phải là giảng viên trường đại học ở thành phố N thật không nhé?

Kim Duyệt ân cần hỏi. Ban nãy gã chọc Trang Diệu Y giận nên bây giờ đành phải lấy công chuộc tội thôi.

Huống hồ thành phố N chỉ có mấy trường đại học, điều tra cũng chẳng khó khăn gì.

– Được đó. Chờ tin tốt của anh.

Gió đêm thổi lành lạnh, Trang Diệu Y kéo lại vạt áo của mình:

– Em vào phòng đây, tí nữa đến đón em nhé.

– Ừ, honey chơi vui vẻ.

Mọi người đều chơi rất vui vẻ, nhưng mai là hôn lễ của Nam Linh nên cũng không tiện chơi khuya.

Cô dâu mà gà gật trong hôn lễ thì không ổn rồi.

Thế là đến mười giờ thì các cô giải tán, ai nấy đều ôm Nam Linh nói lời tạm biệt.

..

– Có tin tức gì không?

Trang Diệu Y vừa thấy Kim Duyệt đến đón mình thì đã hỏi ngay chuyện cô ta quan tâm nhất.

Kim Duyệt gật đầu rất tự tin:

– Anh làm việc mà em còn không yên tâm à? Anh bảo Tiểu Vương cấp dưới đi điều tra, cậu ta tìm hết các trường đại học ở thành

phố N mà không thấy ai như Cố Thăng cả.

– Ha ha ha.

Trang Diệu Y nheo mắt cười sung sướng:

– Xem ra Nam Sơn bị lừa thật rồi.

Cô ta đã nói mà, làm sao con nhỏ bị cô ta bắt nạt từ nhỏ tới lớn lại sống tốt hơn cô ta được cơ chứ?

Cô ta nhớ lại dáng vẻ khi Cố Thăng móc mỉa mình tối hôm qua:

– Đợi đến lễ cưới ngày mai em sẽ vạch mặt anh ta, xem anh ta còn ngẩng đầu lên mà nhìn ai được nữa!

Scroll Up