Editor: Hạ Cẩn

Trên mạng che trời lấp đất đều là tin liên quan tới việc tuyên truyền game mới của Thụy Phương, bọn họ đánh ra ở lúc mấu chốt này rõ ràng là muốn đoạt độ hot với Gia Trừng. Mà vốn nên tuyên bố trò chơi mới, Gia Trừng cũng mất tăn mất tích, không biết phát sinh chuyện ngoài ý muốn như thế nào, đủ loại lời đồn tin tức ngầm truyền đi nhốn nháo khiến Gia Trừng lên hot search mấy ngày.

Ngồi ở văn phòng, Đồ Nam vỗ tay: “Chiêu này hay nha!” Mặc dù công ty không thiếu tiền, nhưng không tốn tiền cũng có thể liên tiếp mấy ngày lên hot search, không sợ mất người chơi, quả thực là chuyện tuyệt vời nhất năm.

Cậu dựa theo lời Trình Tuyển nói, vào buổi chiều ngày thứ ba đăng tin lên Weibo, hẹn mọi người chín giờ tối gặp mặt.

Tối thứ bảy chính là thời điểm lưu truyền tốt nhất, sau khi bắt đầu tuyên bố Weibo bị điên cuồng chia sẻ, tất cả mọi người đang chờ xem bản đồ khái niệm của Gia Trừng, phải chăng có như lời đồn nói, bởi vì thiết kế của Gia Trừng đụng độ với Thụy Phương nên mới chậm chạp không dám lấy ra.

Ba ngày có thể thay đổi cọng lông gì chứ.

Mọi người đều dồn hết sức lực, chờ xem trò cười của Gia Trừng.

Ngược lại bên Thụy Phương lại giả mù sa, trước khi lửa trang thủ cháy đổ thêm ít dầu, hai công ty phong cách khác nhau, phong cách hội họa của Gia Trừng từ trước đến nay đều nổi danh là đứt khoát tươi sáng, sao có thể cùng đụng hàng với bọn họ cơ chứ, đây quả thực chuyện giả dối nhất trên đời.

Trước sự mong chờ của hàng vạn người, vẫn luôn chiếm lấy vị trí thứ nhất của hot search, Gia Trừng cuối cũng tuyên bố bản đồ khái niệm và trailer.

« Hiệp Khách Hành ».

Ngay đầu video là cảnh tuyết rơi ngợp trời, toàn bộ quốc gia bị bao phủ trong băng tuyết, không thấy dấu chân người. Nương theo tiếng đàn quạ bay qua, một tiếng tiêu thanh lãnh bỗng nhiên vang lên, âm sắc tinh tế quỷ dị khiến người nghe phát run.

Đàn quạ dài đằng đẵng đang bay trong tuyết bỗng nhiên ngừng lại trước gió, trong khoảnh khắc, giống như một chiếc lá khô rơi “bụp” vào trong tuyết, không còn sự sống.

Ống kính chậm rãi từ mặt đất nâng lên, trên mặt tuyết không hề có dấu viết nhưng lại có một bóng lưng từ bên cạnh đi đến tự lúc nào. Trong trời băng đất tuyết, y mặc một chiếc áo choàng đen thô cùng một thanh kiếm gỉ cài bên hông, trên chiếc mũ rộng vành rơi đầy một tầng tuyết. Không nhìn rõ mặt của y, chỉ thấy một tấm lưng thẳng tắp tầm thường, thậm chí nhìn có chút nhỏ gầy, yếu ớt

Nơi mà y bước qua, không một dấu chân.

Giang hồ trong truyền thuyết, sắp được mở ra.

Video ngắn ngủi chỉ hai phút đồng hồ, rất nhanh đã xem hết, đám dân mạng cũng trợn tròn mắt.

Đầu tiên là im lặng một hồi, lập tức, số bình luận và chia sẻ nháy mắt tăng vọt, độ hot khiến ngay cả nhân viên của Gia Trừng cũng phải giật nảy mình.

“Mụ nội nó!!! Đây là phong cách thần thánh gì vậy!”

“Quá đẹp đi mất, dã man a a a a!”

“Lúc nào mở máy chủ vậy….. tôi muốn khóc!”

“Lần này Gia Trừng quả nhiên không làm tôi thất vọng! Về phần trailer, cho max điểm!”

Bình luận còn lại là một đống từ ngữ gào thét, cũng không sau, mười hot search, Gia Trừng chiếm một nửa. Tất cả đều là từ khóa liên quan tới trò chơi.

Hot search đầu tiên là: # quỳ cầu Gia Trừng mau mau mở máy chủ!

Một mặt khen game mới Gia Trừng so với các game trước đó càng có ý cảnh hơn, bối cảnh càng thêm tinh tế, một mặt, tất cả mọi người thảo luận sôi nổi lên —— liên quan tới họa sĩ của nhưng bản vẽ gốc này, đến tột cùng là có ai? Quả thực là tác phẩm thần thánh!

Đồ Nam gửi tin nhắn thoại cho Nguyễn Thu Thu, giọng điệu nhẹ nhàng mà hưng phấn: “Chị dâu, chị nổi tiếng rồi!”

Nguyễn Thu Thu: “…” Lời này sao cứ cảm giác là lạ.

Cấp cao của Thụy Phương còn đang chờ Gia Trừng đóng cửa. Đến khi Lâm Lợi nhìn đánh giá thiên hẳn về một phía trên mạng, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, nơm nớp lo sợ gọi điện thoại cho Phó tổng: “Ngài mau lên xem đi! Hình như xảy ra chút chuyện rồi!”

Phó tổng đang ôm tiểu tình nhân anh anh em em, chờ mở tiệc ăn mừng ban đêm. Hắn vì dỗ dành tiểu tình mà nhân mua mấy căn hộ, lúc này nhận được điện thoại của Lâm Lợi, lòng hắn ầm một tiếng, nháy mắt chìm vào trong lòng nước sâu không nhìn thấy đáy.

Phó tổng đẩy tình nhân đẩy ra, vội vàng mở điện thoại.

Một câu khen ngợi đập vào mắt khiến cho hắn ngầm kêu không tốt.

Gia Trừng tuyên bố hai Weibo, một là bản đồ khái niệm, một trailer đầu tiên. Hắn run run rẩy rẩy ấn mở bản đồ khái niệm, tờ thứ nhất còn có chút giống của bọn hắn, kế tiếp thì là hoàn toàn không giống, không chỉ có thiết kế nhân vật mà còn cả bối cảnh, quần áo trang sức, rõ ràng so với đồ Nguyễn Thu Thu đưa cho bọn hắn cao cấp hơn rất nhiều, hoàn toàn không giống nhau!

Nguy rồi!

Sắc mặt của hắn trắng bệch, khẽ cắn môi ấn mở trailer, chưa xem được một nửa, hắn đã tức giận đến không thở nổi, mặt đỏ rần. Tiểu tình nhân quần áo không đủ che thân đi đến sau lưng, mềm mại đáng yêu tiến lên trước ôm lấy Phó tổng: “Tổ ấm tình yêu của chúng ta mua…”

“Mua cái lìn! Tiền của ông đây đã bị mất rồi còn ở đấy mà nhà nhà nhà!”

Phó tổng nổi trận lôi đình, không chút lưu tình chỉ thẳng vào tiểu tình nhân bắt đầu mắng: “Bảo người bạn kia của cô tới đâu, tên gì? Từ Bích Ảnh?! Hai người bồi thường tiền cho tôi! Bồi thường tiền!”

Chưa phát tiết xong, Phó tổng nhớ lại một sự kiện, như một chậu nước lạnh dội mạnh xuống đầu hắn, lạnh thấu tim gan.

Hắn lần này hoàn toàn hiểu rõ rồi.

Ả Nguyễn Thu Thu kia không phải nội gian, là chó săn của Gia Trừng!

Không kịp tìm Nguyễn Thu Thu tính sổ, hắn lại nghĩ tới một chuyện quan trọng hơn.

Đúng, còn có account marketing, vẫn chưa rút lui!

Account marketing không nhận được tin tức rút lui, còn tưởng rằng Thụy Phương có con át chủ bài vẫn kìm nén chưa ra, vẫn tiếp tục dựa theo cách làm đã trước đó, chụp màn hình bản đồ khái niệm Gia Trừng, lại chụp màn hình bản đồ khái niệm của Thụy Phương, đăng Weibo.

Tất cả đều có cùng một ý tứ —— thiết kế của Gia Trừng là sao chép Thụy Phương à? Sao lại có cảm giác Thụy Phương cao cấp hơn một chút vậy?

Ban đầu mọi người đều không nghĩ về Thụy Phương, cả đám đều ở chỗ Gia Trừng chè chén say sưa, nhìn thấy account marketing lên hot search, đám dân mạng lập tức bắt đầu chế giễu.

“Điên rồi à, còn muốn ăn vạ người khác sao? Ai cao ai thấp tự lòng mình không thấy rõ ư?”

“Một đám chó ăn vạ, ngay cả Gia Trừng cũng dám ăn vạ, buồn nôn, cái game rác rưởi của mấy người, thằng này tuyệt đối không chơi!”

“Mắt của mấy acc marketing bị mù sao?”

“Oa hot search này, có thể nói là Thụy Phương mua vô cùng không đáng.”

“Lại còn để bản đồ khái niệm của hai công ty chung một chỗ, tôi lạy các người, xác định đây không phải là công khai phán tử hình sao?”

“Đồng đội heo nào của Thụy Phương mua hot search vậy? Cho Gia Trừng mười cái!”

Lực trào phúng của đám dân mạng lập tức đẩy acc marketing lên hot search, trong mười hot search trừ liên quan đến game của Gia Trừng thì chính là “Thụy Phương lại bắt đầu ăn vạ”, “Bài trừ game của Thụy Phương, người người đều có trách nhiệm”…

Biết được tin tức Phó tổng mặt mày tím tái, vội vàng để thư ký liên hệ với bọn họ để tranh thủ thời gian rút lui khỏi search, account marketing cũng dồn dập xóa bỏ Weibo liên quan. Bọn họ càng xóa bỏ, động tĩnh càng thêm rõ ràng, đám dân mạng chế giễu càng thêm lợi hại, hơn nữa còn làm ra các loại gói biểu tượng cảm xúc cảm xúc, chạy đến weibo chính thức của Thụy Phương mở đại hội vô cùng náo nhiệt.

Thụy Phương lập tức triệu tập nhân viên cao tầng, mở cuộc họp khẩn cấp.

Lúc đầu đã chuẩn bị tốt cho tiệc ăn mừng chuẩn, Phó tổng Nam Cung cố ý lấy lòng mặc âu phục đi qua, bị tổng giám đốc nhìn thấy, tức giận đến suýt nữa đánh chết cái đồ con rùa này tại chỗ.

“Mày là tới tham gia hôn lễ à, ai bảo mày mặc đồ tốt như vậy?”

Hứng chịu ánh mắt đùa cợt, lạnh lùng của người khác, hắn xấu hổ đến nói không nên lời, nào còn vẻ uy phong bình thường trước mặt cấp dưới và tình nhân, ngượng ngùng ngồi vào chỗ của mình.

Hành động của hắn sợ rằng sẽ mang đến ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng cho công ty.

Lúc đầu dự định cùng Gia Trừng thưa kiện đòi tiền để đền bù hao hụt của hành động lần này, bây giờ thì hay rồi, một đồng cũng không lấy được, còn cái ả phụ nữ thấy tiền là sáng mắt kia cũng không chịu trả tiền lại!

Phó tổng tức giận đến muốn thăng thiên.

Chịu một trận mắng, hắn mặt xám mày tro bảo thư ký liên hệ để với Đồ Nam, lại nghe được đối phương bây giờ đang rất bận, không có thời gian nói chuyện với hắn

Đây không phải xem thường người khác thì là gì chứ!

Phó tổng Nam Cung trực tiếp đoạt laay điện thoại, đặt ở bên tai, nổi giận đùng đùng nói: “Ả đàn bà tên Nguyễn Thu Thu kia tham ô của ông đây mười triệu! Công ty của chúng mày dám hại tao, tao muốn kiện ả, tao muốn kiện công ty của chúng mày!”

Ở đầu điện thoại kia cô nàng thư ký vô cùng ôn nhu nói: “Được rồi, khiếu nại của ngày đã được ghi lại vào trong danh sách, có thời gian nhất định sẽ xử lý ạ, chúc ngài một ngày vui vẻ!”

“Cộp!” Điện thoại bị cúp.

“…”

Bên này, bộ phận PR của Gia Trừng quả thực muốn cười chết, mở to mắt nhìn Gia Trừng độ hot càng ngày cành tăng, cuối cùng trở thành chuyện đầu tiên không phải tin bát quát của minh tinh chiếm hết hotsearch Weibo

Nguyễn Thu Thu ngồi văn phòng xem tin tức. Không ít acc V* đều khen thiết kế anime lần này so với lúc trước càng thêm tinh tế hơn, nhìn thấy bọn hộ chỉ thiếu nước khen họa sĩ lên tận trời, Nguyễn Thu Thu hưng phấn chạy đến gian phòng của Trình Tuyển, lắc lắc điện thoại trước mặt anh.

*Cái này là mấy tài khỏa có nhiều người theo dõi như mấy ca sĩ, người nổi tiếng dị đó.

“Anh nhìn xem, anh nhìn xem, rất nhiều người đang khen tôi đấy!”

Trình Tuyển vừa mới trả lời tin nhắn của Đồ Nam, ngẩng đầu liền nhìn thấy gò má Nguyễn Thu Thu hơi phiếm hồng vì hưng phấn, đôi mắt óng ánh lóe ra ánh sáng rực rỡ hiếm thấy. Cô cầm điện thoại di động tiến lên trước, một tay đặt lên bả vai Trình Tuyển, khoảng cách của hai người nháy mắt được rút ngắn.

Màn hình phản chiếu ra khuôn mặt hai người gần sát nhau

Bất tri bất giác anh thẳng lưng lên, thân thể cứng ngắc.

Chỉ là, ngoài mặt vẫn chỉ là bình tĩnh và bình tĩnh.

Tác giả có lời muốn nói: Nguyễn Thu Thu: Thật vui!

Trình Tuyển: Tôi cũng vậy.

Scroll Up